Làm thế nào để biết một người đàn ông có phải bất tài hay không, hãy nhìn xem họ có những điều này hay không?
Trốn tránh trách nhiệm, thích bao biện
Nhà văn người Anh Somerset Maugham đã nói: “Để một người thể hiện bản chất của mình, yêu cầu anh ta chịu trách nhiệm là cách hiệu quả nhất”.
Trách nhiệm và nghĩa vụ là sứ mệnh mà ai cũng phải đảm nhận trong đời, đó cũng là con đường duy nhất mà một người đàn ông không thể trốn tránh.
Một người đàn ông có dũng khí gánh vác trách nhiệm mới thực sự trưởng thành, mới có đủ khả năng và sức mạnh để gánh vác một gia đình.
Những người đàn ông chỉ muốn an nhàn, trốn tránh trách nhiệm và thu mình lại khi có chuyện xảy ra. Ngày thường, chỉ trốn tránh và sống dưới sự bảo bọc của người khác, đến khi cần phải ra mặt thì bắt đầu trốn tránh bằng mọi cách và tìm ra hàng ngàn lý do bào chữa. Tất cả những điều tốt đẹp đều muốn chiếm hết, và những điều không tốt lại muốn tránh né, cuối cùng những chuyện vặt vãnh thường ngày sẽ trở nên rắc rối.
Người xưa có câu: “Người thắng tìm đường, kẻ thua tìm cớ”. Một người đàn ông không có trách nhiệm chắc chắn sẽ bỏ lỡ thành công và danh tiếng trong cuộc đời mình, và sẽ một mình ở trong sự tầm thường đến cuối đời.
Tự oán hận, phàn nàn về cuộc sống
Lưu Văn Hiến từng nói: “Phàn nàn là đổ nước vào giày, càng phàn nàn bản thân càng khó chịu”.
Trên thực tế, người càng kém cỏi thì càng thích đổ lỗi cho người khác, thường rơi vào tình trạng bi quan không thể giải thoát.
Tính khí của họ thường đặc biệt dễ cáu kỉnh, thường không thể kiểm soát được cảm xúc của mình và hay than thở trong cơn cuồng loạn. Sở dĩ có những hành vi quá khích như vậy phần lớn là do không đủ nghị lực và tự ti trong lòng.
Mỗi khi gặp thất bại, họ sẽ có thói quen quy kết đó là do yếu tố bên ngoài, hoặc do số phận bất công, hoặc do xui xẻo, tóm lại là không liên quan gì đến bản thân họ. Hết lần này đến lần khác thất bại, liên tục đắm chìm trong tự oán hận và phàn nàn, cuối cùng càng trở nên chán nản hơn.
Như Tagore đã nói: “Phàn nàn là một cảm xúc làm cạn kiệt tinh thần, nó không thể giải quyết bất kỳ vấn đề, nó sẽ chỉ làm cho vấn đề nghiêm trọng hơn”.
Thay vì than thở về sự bất công của cuộc sống và cảm thấy con đường phía trước thật khó khăn, tốt hơn hết là nên vực lại tinh thần và sẵn sàng lên đường ngay lập tức.
Tự khoe khoang, tự cho là đúng
Tôi tin rằng bạn đã nhìn thấy những cảnh như sau: Trên bàn ăn, sau khi uống rượu ăn uống xong xuôi, mấy người đàn ông say khướt thường vô tư khoe khoang trên bàn ăn. Hoặc khoe khoang về quá khứ “huy hoàng chói lọi” của mình, hoặc khoe khoang về khả năng của mình vượt xa người khác, …
Đa số kiểu đàn ông này là nói như rồng leo, làm như mèo mửa, cho rằng mình có tài trên đời nhưng lại không nhìn ra được năng lực thực sự của mình.
Trên thực tế, họ chán nản, bất hạnh và không có chí, cảm thấy mình quá vượt trội nhưng không có đất dụng võ, lòng cao hơn trời nhưng sinh mạng lại mỏng hơn tờ giấy. Coi thường những công việc bình thường, sợ lãng phí tài năng của mình nhưng những công việc cấp cao lại không thể đảm nhận, vì vậy chỉ biết miệng lưỡi khoe khoang. Đến lúc bắt tay vào thực hiện, họ chỉ có thể trốn sang một bên và bắt đầu giả câm giả điếc, hoàn toàn mất đi uy tín và tinh thần.
Tuy nhiên, những người đàn ông thực sự thành công trong sự nghiệp hiếm khi có thời gian và sức lực để khoe khoang hoặc thể hiện bản thân với thế giới bên ngoài. Do sự sâu sắc và tầm nhìn dài hạn, họ có thể nhận ra giá trị bản thân và không ngừng tiến lên.
Nếu đạt được một chút thành tích ít ỏi, liền bắt đầu đắc chí, bắt đầu quảng bá bản thân ở khắp mọi nơi, như vậy sẽ bị dậm chân tại chỗ. Như Lưu Từ Hân đã nói trong “Tam Thể”: “Sự ngốc nghếch và yếu đuối không phải là trở ngại lớn nhất để sinh tồn, mà là sự kiêu ngạo”.
Thành công hay thất bại nhất thời, hoàn toàn không thể xác định cuộc sống của một người, chỉ có sự hoàn thiện bản thân không mệt mỏi mới là bí quyết thành công. Chính kẻ bất tài mới cần sự tán thành của người khác, còn mục tiêu của kẻ mạnh thực sự luôn là những vì sao và biển cả ở phía xa.
Goethe đã từng nói:“Bất cứ ai biết phấn đấu để cải thiện bản thân, cuối cùng sẽ thành công”.
Muốn lập thân lập công, trước hết thực lực của bản thân phải đủ tốt, nếu không mọi thứ chỉ là lời nói suông.
Một người đàn ông thực sự có thể thành công sẽ không trốn tránh trách nhiệm của mình trong mọi việc, sẽ không tự oán hận hay phàn nàn, và không khoe khoang về bản thân. Làm mọi việc theo cách thức cao, cư xử một cách khiêm tốn và kiên trì cải thiện bản thân, cuối cùng mới có thể trở nên xuất sắc.
Thành công không bao giờ đạt được trong một sớm một chiều mà cần phải được rèn luyện thực tế và tiếp cận từng bước một.